Trong thế giới game rộng lớn, bên cạnh những cốt truyện chính đồ sộ và các nhiệm vụ căng thẳng, luôn có những hoạt động phụ hấp dẫn được gọi là minigame – hay trò chơi nhỏ. Dù chỉ là những tính năng bổ sung, nhưng minigame thường mang lại giá trị giải trí đáng kinh ngạc, thậm chí đôi khi còn vượt qua cả trải nghiệm của tựa game chính. Từ những trò chơi thẻ bài độc đáo, mô phỏng cuộc sống ảo, cho đến các cuộc đua kịch tính, minigame có sức mạnh khiến người chơi hoàn toàn đắm chìm, quên đi mục tiêu ban đầu và lạc vào một thế giới giải trí thu nhỏ đầy mê hoặc. Chúng không chỉ là những “món ăn kèm” đơn thuần, mà còn là yếu tố quan trọng góp phần làm nên sự đa dạng và chiều sâu cho một tác phẩm game, khẳng định vị thế là nội dung bổ sung đắt giá mà mọi game thủ đều mong chờ.
Ký Ức Đẹp Với Các Minigame Thời Thơ Ấu
Khi còn bé, tôi đã dành vô số giờ chơi Sonic Adventure 2 trên chiếc máy Dreamcast của mình. Nhưng lạ thay, những ký ức đẹp nhất của tôi không phải là việc chạy đua qua các màn chơi hay phá hủy robot. Thay vào đó, đó là những giờ tôi chăm sóc Chao trong Chao Garden.
Đối với những ai chưa biết, Sonic Adventure 2 có một minigame mô phỏng nuôi thú ảo tên là Chao Garden, có thể mở khóa bằng cách thu thập một chiếc chìa khóa trong game chính. Trong Chao Garden này, bạn có thể nuôi “Chao”—những sinh vật nhỏ đáng yêu mà bạn tìm và thu thập được trong trò chơi chính.
Khi ấp nở Chao của mình, có đủ loại hoạt động bạn có thể làm để giúp chúng lớn lên. Bạn có thể cho chúng ăn, vuốt ve, đưa đến nhà trẻ, đặt tên và đưa đến bác sĩ khi chúng không khỏe. Thậm chí bạn còn có thể lai tạo những Chao mới và cho chúng thi đấu trong các cuộc đua hoặc đấu karate.
Từ khoảnh khắc tôi khám phá ra minigame này trong Sonic Adventure 2, ưu tiên của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Tôi bắt đầu dành phần lớn thời gian trong khu vườn thay vì chơi game chính, và tôi thấy mình chơi lại những màn đã hoàn thành chỉ để kiếm đủ nhẫn trang trải cho việc mua sắm đồ cho Chao. Với cách tôi đối xử với nó, Chao Garden có thể coi là game chính, còn các màn chơi Sonic chỉ là cách để hỗ trợ “cơn nghiện” Chao của tôi.
Không chỉ riêng Chao Garden của Sonic đã cuốn hút tôi. Tôi luôn là một người hâm mộ cuồng nhiệt của các minigame hay. Tôi vẫn nhớ đã có rất nhiều niềm vui với minigame Sushi-Go-Round trong Pokémon Stadium và dành hàng giờ liền chơi Picture Poker trong Super Mario 64 DS.
Minigame: Nội Dung Bổ Sung Giá Trị Nhất
Tôi nghĩ một phần lý do tôi yêu thích minigame đến vậy là vì chúng mang lại giá trị giải trí cực lớn so với chi phí bỏ ra. Khám phá một minigame mới giống như việc tải một gói mở rộng, ngoại trừ việc bạn nhận được một tựa game hoàn toàn khác mà không phải trả thêm bất kỳ khoản phí nào.
Các tựa game khác nhau có những chiến lược riêng để giới thiệu nội dung bổ sung thông qua minigame. Nhiều game nhập vai (RPG) sử dụng chúng để bổ sung thêm một cấp độ sâu sắc và tính nhập vai mới. Đó là lý do bạn sẽ nhận thấy rất nhiều trong số đó có một dạng trò chơi cờ hoặc thẻ bài nào đó gắn liền mật thiết với truyền thuyết của chúng. Đối với The Witcher 3: Wild Hunt, đó là Gwent; đối với Star Wars: Knights of the Old Republic, đó là Pazaak; và đối với Horizon Forbidden West, đó là Machine Strike.
Tuy nhiên, một số game khác lại thêm vào các minigame không liên quan gì đến game chính hoặc xung đột hoàn toàn với tông màu của nó. Các minigame thậm chí có thể có phong cách đồ họa hoàn toàn khác với game chính. Đây chính là những loại minigame mà tôi yêu thích nhất.
Một tựa game như vậy ngay lập tức hiện ra trong tâm trí tôi là Yakuza 0. Game chính là một trò chơi hành động-phiêu lưu gangster tiêu chuẩn, nhưng các minigame lại rất đa dạng. Có câu cá, bowling, ném phi tiêu và bóng chày, nhưng cũng có Telephone Club nơi bạn cố gắng hẹn hò qua điện thoại, Japan Catfight Club nơi bạn đặt cược vào một câu lạc bộ đấu võ ngầm, và Disco nơi bạn thể hiện những điệu nhảy của mình.
Một tựa game khác cũng sử dụng minigame một cách rộng rãi là series Final Fantasy. Game chính thường tập trung vào chiến đấu, nhưng các minigame cho phép bạn làm đủ mọi thứ từ đua xe, thể thao đến chơi bài. Cụ thể trong Final Fantasy VII, có đủ loại minigame, bao gồm Chocobo Racing, Blitzball và Galactic Saviors.
Minigame Hồi Sinh Các Tựa Game Retro Kinh Điển
Đôi khi, các nhà phát triển sẽ giấu những tựa game retro bên trong những tựa game lớn và tiên tiến hơn dưới dạng minigame. Việc tìm thấy những Easter egg này luôn rất thú vị. Bạn có được một chút hoài niệm đẹp, hoặc có cơ hội chơi những tựa game cổ điển từ trước thời của bạn mà có lẽ bạn sẽ không bao giờ có dịp trải nghiệm nếu không có chúng.
Ví dụ, DOOM Eternal đã khéo léo đưa cả DOOM và DOOM 2 cổ điển vào làm minigame trong game chính.
Ngoài ra, trong Cyberpunk 2077, bạn có thể chơi một game retro lấy cảm hứng từ Wolfenstein 3D có tên là Arasaka Tower 3D, và trong Call of Duty: Black Ops Cold War, bạn có thể chơi một trò chơi tương tác hư cấu gọi là Zork.
Minigame Là “Lá Chắn” Chống Lại Sự Burnout Trong Game
Ngày nay, các trò chơi điện tử dài hơn bao giờ hết, và việc tìm thấy những game mới mà bạn có thể hoàn thành trong một cuối tuần gần như là điều bất khả thi. Tôi có cảm xúc lẫn lộn về điều đó. Một mặt, tôi yêu những thế giới rộng lớn và việc nhận được nhiều giá trị từ số tiền mình bỏ ra, nhưng mặt khác, đến một lúc nào đó, việc chơi cùng một trò chơi hàng giờ liền bắt đầu trở nên mệt mỏi.
Thay vì chơi game cho đến khi tôi cảm thấy cạn kiệt năng lượng, hoặc chuyển sang một game khác và có nguy cơ bỏ dở game đang chơi, tôi xen kẽ quá trình chơi của mình bằng những buổi “phá cách” thường xuyên với minigame. Các minigame này hoạt động như những quãng nghỉ và cho bộ não của tôi cơ hội hồi phục sau những kích thích từ game chính.
Tôi nhận thấy rằng, sau khi dành vài phút để thư giãn với một minigame, tôi quay trở lại game chính với sự trân trọng hơn đối với lối chơi, thay vì chỉ chơi cho xong chuyện.
Tuy nhiên, hãy cẩn thận; không phải tất cả minigame đều cải thiện niềm vui khi chơi game của bạn. Đôi khi các nhà phát triển thêm minigame chỉ để kéo dài thời gian chơi, trong khi những minigame khác chỉ tồn tại để thuyết phục bạn chi tiền trong game. Đừng rơi vào những trò chơi không tôn trọng thời gian của bạn. Theo nguyên tắc chung, nếu một minigame có các giao dịch mua bán nhỏ (microtransactions) thì có lẽ nó không đáng để bạn dành thời gian.
Khi Minigame Vượt Ra Ngoài Giới Hạn Game Và Trở Thành Hiện Thực
Tôi đã chơi không ít minigame, và một vài trong số đó hay đến mức chúng có một đời sống riêng. Một ví dụ điển hình là trò chơi thẻ bài Gwent, từ The Witcher 3.
Tựa game này phổ biến đến mức CD Projekt RED, nhà phát triển đứng sau game, đã phát hành nó dưới dạng một game độc lập có tên Gwent: The Witcher Card Game. Thậm chí đến ngày nay, vài năm sau khi ra mắt, nó vẫn còn rất được quan tâm. Thực tế, Hachette Board Games gần đây đã tiết lộ rằng sẽ có một phiên bản vật lý của trò chơi này được phát hành vào cuối năm nay, và rất nhiều người đang mong đợi nó.
Bài Gwent – minigame nổi tiếng trong The Witcher 3
Tôi cũng từng nghe nói về việc mọi người tự tạo ra các trò chơi vật lý dựa trên các minigame trong video game. Trên Reddit, bạn có thể tìm thấy các dự án dành riêng cho việc tạo ra bộ bài tùy chỉnh cho các minigame như Triple Triad từ Final Fantasy và Orlog từ Assassin’s Creed Valhalla. Thậm chí có người còn đi xa hơn khi in 3D cả bàn cờ và quân cờ cho Machine Strike.
Cá nhân tôi, minigame đang cuốn hút tôi hiện tại là Dice từ Kingdom Come: Deliverance, và may mắn thay, nó có lợi thế là rất dễ chơi—tất cả những gì bạn cần chỉ là vài con xúc xắc và một chiếc cốc. Bây giờ tôi đã học được luật và quen với trò chơi, tôi nghiêm túc cân nhắc việc mua một bộ và giới thiệu trò chơi này cho bạn bè trong những buổi tối chơi game.
Minigame có thể chỉ là một phần nhỏ trong các trò chơi điện tử, nhưng chúng lại có tác động rất lớn. Chúng bổ sung chiều sâu, những bất ngờ thú vị và một khoảng nghỉ đáng hoan nghênh khỏi hành động chính. Thế giới game trở nên phong phú hơn nhờ có chúng, đặc biệt là khi chúng có thể tự mình tỏa sáng độc lập.